Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Latest topics

đừng bao giờ than thởmaybeMon Mar 26, 2012 1:18 am
Biển 3wan na` pà koan...................thienthan_zkTue Mar 13, 2012 2:02 pm
A3 vô đối!thienthan_zkTue Mar 13, 2012 1:56 pm
[Pic]Một thoáng (biển) Tam Quang![]Wed Feb 29, 2012 3:15 pm
Kế hoạch cho cắm trại....[]Wed Feb 29, 2012 3:07 pm
Khi người ta bị tổn thươngmaybeWed Jan 11, 2012 4:45 am
24 điều cần nhớ trong cuộc sốngmaybeTue Jan 03, 2012 1:03 am
Đăng Nhập

Quên mật khẩu




You are not connected. Please login or register

ANH TRAI TÔI

+4
x4rap
vothidoantuyen
pe'trúc
conmuanho_lovely1994tv
8 posters

Go down  Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

1ANH TRAI TÔI Empty ANH TRAI TÔI Wed May 05, 2010 9:48 pm

conmuanho_lovely1994tv

avatar
Đang Tập Tành
Đang Tập Tành

Tôi được sinh ra trong một gia đình có thể nói là hạnh phúc.Gia đình luôn là điểm tựa vững chắc nhất của tôi,là điểm dừng chân lúc tôi mệt nhoà khi va vấp trong cuộc sống thường nhật.Tôi yêu gia đình mình lắm lắm!tự hào cực kì khi ai đó hỏi về gia đình mình. Gia đình tôi có bốn thành viên:Ba,mẹ, anh trai và tôi.Thế là thấm thoắt đã được 16 năm tôi là thành viên trong ngôi nhà nhỏ này.Mười sáu năm- một khoảng thời gian không dài nhưng cũng không phải là quá ngắn để tôi có biết bao kỉ niiệm vui buồn.Trong gia đình, tôi là con út nên luôn được cưng chiều.Tất cả mọi chuyện lớn nhỏ trong gia đình anh Hai là người đảm trách vì ba tôi luôn công tác xa nhà.Anh Hai rất thương tôi!Nếu ai đó hỏi về anh thì chắc có lẽ tôi sẽ bi bô kể cả ngày.Anh tôi tuyệt vời lắm!

Từ khi còn là một con bé lên ba tôi đã có biết bao nhiêu là kỉ niệm đẹp gắn liền với anh Hai. Lúc đó,có một lần tôi và anh Hai chơi trốn tìm,anh Hai trốn vào tủ quần áo và tôi ngốc nghếch lấy chìa khoá kín tủ rồi quên bắn thế là anh bị ngạt.May là mẹ tôi phát hiện sớm và mở tủ kịp thời.Sau trận ấy tôi bị ăn đòn nặng và không bao giờ được chơi trốn tìm nữa!hic!.Còn nhớ ngày đầu tiên đi học mẫu giáo ai cũng được ba mẹ đưa đến chỉ có tôi là
Có anh trai đưa đi học.Anh Hai chỉ hơn tôi hai tuổi nhưng ở đây lại đóng vai trò là phụ huynh của tôi!nhìn hai anh em tôi lũn đũn dắt nhau vào lớp ai cũng bật cười.Biết bao kỉ niệm đẹp cứ thế theo tôi, nuôi dưỡng, ấp ủ cho đến khi tôi dần lớn.

Thời gian vút nhanh như một cánh diều no gió,mới đó mà anh Hai đã trở thành học sinh cấp 3- trở thành một thanh niên khỏe mạnh.Tôi cũng thế! giờ đây đã thành một cô bé phổng phao.Dù cả hai đã lớn nhưng trong mắt anh Hai tôi luôn là một con bé lì lợm. Chúng tôi vẫn tranh nhau đồ ăn,cãi nhau chí choé khi tranh luận về một vấn đề nào đó,chẳng khác gì ngày xưa.Cứ mỗi buổi chiều khi mẹ đã chuẩn bị cơm tôi luôn đứng trước nhà gọi anh Hai về ăn cơm.Tôi thích mỗi lần như thế vì lúc đó tôi thoả thích hét toáng lên mà không sợ mẹ mắng.”Anh Hai ơi!về ăn cơm!Anh Hai ơi! về ăn cơm!!”.Khi gọi được vài lần thì anh Hai mới chịu chạy về vì anh vẫn muốn trêu tôi mà!


Vòng thời gian lại tiếp tục quay, đến một ngày anh Hai đã đi đến một nơi thật xa,xa lắm!. Nhớ,nhớ ngày đó-ngày đưa anh Hai về nơi an nghỉ, tôi chẳng còn biết gì!Mắt tôi nhoè đi khóc không thành tiếng,những tiếng nấc xé lòng của mẹ như con dao vô hình đâm vào trái tim tôi. Đau nhói!.Tôi như người mất trí!mà tôi cũng mong mình trở thành người chẳng còn biết gì, để chẳng còn hay biết chuyện gì đang xảy ra với gia đình mình.Nhưng tôi không thể,tôi vẫn phải đối mặt với sự thật này.Tôi muốn khóc ré lên!tôi đau quá! Đau khủng khiếp! đau ở đây này, đau ở trái tim tôi này…………

Thế là anh Hai đã ra đi mãi mãi,chẳng còn ai tranh dành đồ ăn với tôi, chẳng còn ai trêu tức tôi, chẳng còn ai chở tôi dạo chơi trên con đường làng thân thuộc.Mỗi chiều tôi vẫn còn giữ thói quen chạy ra trước ngõ gọi anh hai về ăn cơm.Nhưng vừa cất tiếng, tôi đã bật khóc,nước mắt giàn giụa.Quay vào nhà, nhìn bàn thờ anh tôi lại oà khóc.Sao vậy anh Hai? Sao anh Hai bỏ gia đình mình đi đâu vây anh Hai?.Tôi đã hét lên không biết bao nhiêu lần câu hỏi đó.Nhưng rồi tôi lại tự trả lời an ủi mình,anh Hai lên thiên đuờng rồi!không được khóc nữa.Anh Hai buồn đó!
Mùa đông đến,lạnh lùng và băng giá.Tôi nằm cuộn tròn trong chiếc chăn bông, nhìn ra ngoài cửa sổ nhìn màn mưa giăng phủ.Tôi nhớ anh Hai!.Khi anh còn, mỗi lần mùa đông đến tôi và anh hay xoa hai lòng bàn tay vào nhau rồi đặt lên má để xua đi cái lạnh tê tái. Giờ thì còn mỗi tôi,lạnh quá!.............
Tôi chạy ùa ra ngoài,ngồi trên chiếc xích đu nhỏ.Khóc,khóc một mình!vì tôi sợ mẹ nhìn thấy thì lại khóc theo.Tôi nhìn lên bầu trời thì thầm thật nhỏ: .”Anh Hai ơi!về ăn cơm!Anh Hai ơi! về ăn cơm!!”.Tôi khẽ mỉm cười.Gió đông lại len lỏi ùa về,nhưng giờ thì ấm hơn nhiều rồi vì tôi biết anh Hai đang ngồi bên tôi, sưỏi ấm cho tôi-cho trái tim tôi. Tôi khẽ gọi:”Anh Hai ơi!"

2ANH TRAI TÔI Empty Re: ANH TRAI TÔI Wed May 05, 2010 10:03 pm

conmuanho_lovely1994tv

avatar
Đang Tập Tành
Đang Tập Tành

F:\anh kute\Ảnh011.jpg

3ANH TRAI TÔI Empty Re: ANH TRAI TÔI Wed May 05, 2010 10:31 pm

pe'trúc

pe'trúc
V.I.P MEM
V.I.P MEM

Hix, cho mỳn hỏi câu chuyện nèy of u thiêk hả?
Sao mà xúc độg wa' zị?
Hix........hình như tui kũg kóa anh mà?????????Fey~ hum h?

4ANH TRAI TÔI Empty Re: ANH TRAI TÔI Thu May 06, 2010 10:50 am

vothidoantuyen

vothidoantuyen
V.I.P MEM
V.I.P MEM

tiếc quá! T ko có anh! nhưng T cảm nhận được tình cảm của u!

5ANH TRAI TÔI Empty Re: ANH TRAI TÔI Thu May 06, 2010 11:46 am

x4rap

x4rap
Moderators
Moderators

Cho X4rap hỏi[You must be registered and logged in to see this link.] là ai đc hok.............????
Bài viết của bạn tui hok biết bạn lấy từ trên mạng xuống hay là bạn tự viết nhưng mà bài viết của bạn làm cho nhìu người xúc động đó..............
Nếu như chiện đó xãy ra với bạn thật thì bạn cũng đừng có bùn vì còn rất nhìu người vẫn lun ở bên cạnh bạn, che chở cho bạn giống như anh ........trai ......bạn.................... [You must be registered and logged in to see this image.]




6ANH TRAI TÔI Empty Re: ANH TRAI TÔI Thu May 06, 2010 1:20 pm

sunlightsheart

sunlightsheart
V.I.P MEM
V.I.P MEM

một dòng chữ có thể biểu lộ cảm súc!
một vầng thơ có thể xoa dịu những tam hồn!
tui ko bik bạn là ai nhưng tui nghĩ bạn chắc pahỉ là 1 người tình cảm alứm

7ANH TRAI TÔI Empty Re: ANH TRAI TÔI Thu May 06, 2010 1:41 pm

yummy_yummy

yummy_yummy
Moderators
Moderators

conmuanho_lovely pan la` ai .........la` Trâm ha?........
cuộc sống này là vậy đó nó có thể khiến pạn cum? thấy thật hạnh phúc , thật tuyệt vời vì pạn có tất cả nhưng rồi 1 ngày giống như cả thế giới này đều way lưng lại vs pạn, nó lấy đi của panj những giọt nước mắt và làm tan nát con tim pan.
nhưng muk pan. ơi như pan. đã nói là anh hai pan. lun bên pan. đúng hok ...........
có những thứ tưởng chừng đã mất nhưng nó vẫn còn tồn tại pan. ah` nhưng vì nó vô hình nên mìn hok nhìn thấy mà thoy................vì vậy pan. cứ tin rằng anh hai lun ở bên pan. lun che chở cho pan. và có lẽ đang mỉm cười vs pan. chăng .................
có 1 đìu nữa t mún nói la` pan. fey~ cười lên vì ít nhất pan. bik rằng pan. đang sống vi` một ai đó .............
t rất thik câu châm ngôn của pan. hìn như là lời của 1 pai` hát đúng hok........
you can get if you really want ..........try and try
pan. sẽ thành công khi pan/ thựck sự mún...........
và pan. tin anh mìn đang mĩm cười vs mìn thỳ chắc chắn anh hai pan. đang khẽ vuốt tóc pan. đó........ [You must be registered and logged in to see this image.]

http://mp3.zing.vn

8ANH TRAI TÔI Empty Re: ANH TRAI TÔI Thu May 06, 2010 1:42 pm

[]

[]
.:Admin:.
ANH TRAI TÔI Admin10

conmuanho_lovely1994tv đã viết:Tôi được sinh ra trong một gia đình có thể nói là hạnh phúc.Gia đình luôn là điểm tựa vững chắc nhất của tôi,là điểm dừng chân lúc tôi mệt nhoà khi va vấp trong cuộc sống thường nhật.Tôi yêu gia đình mình lắm lắm!tự hào cực kì khi ai đó hỏi về gia đình mình. Gia đình tôi có bốn thành viên:Ba,mẹ, anh trai và tôi.Thế là thấm thoắt đã được 16 năm tôi là thành viên trong ngôi nhà nhỏ này.Mười sáu năm- một khoảng thời gian không dài nhưng cũng không phải là quá ngắn để tôi có biết bao kỉ niiệm vui buồn.Trong gia đình, tôi là con út nên luôn được cưng chiều.Tất cả mọi chuyện lớn nhỏ trong gia đình anh Hai là người đảm trách vì ba tôi luôn công tác xa nhà.Anh Hai rất thương tôi!Nếu ai đó hỏi về anh thì chắc có lẽ tôi sẽ bi bô kể cả ngày.Anh tôi tuyệt vời lắm!

Từ khi còn là một con bé lên ba tôi đã có biết bao nhiêu là kỉ niệm đẹp gắn liền với anh Hai. Lúc đó,có một lần tôi và anh Hai chơi trốn tìm,anh Hai trốn vào tủ quần áo và tôi ngốc nghếch lấy chìa khoá kín tủ rồi quên bắn thế là anh bị ngạt.May là mẹ tôi phát hiện sớm và mở tủ kịp thời.Sau trận ấy tôi bị ăn đòn nặng và không bao giờ được chơi trốn tìm nữa!hic!.Còn nhớ ngày đầu tiên đi học mẫu giáo ai cũng được ba mẹ đưa đến chỉ có tôi là
Có anh trai đưa đi học.Anh Hai chỉ hơn tôi hai tuổi nhưng ở đây lại đóng vai trò là phụ huynh của tôi!nhìn hai anh em tôi lũn đũn dắt nhau vào lớp ai cũng bật cười.Biết bao kỉ niệm đẹp cứ thế theo tôi, nuôi dưỡng, ấp ủ cho đến khi tôi dần lớn.

Thời gian vút nhanh như một cánh diều no gió,mới đó mà anh Hai đã trở thành học sinh cấp 3- trở thành một thanh niên khỏe mạnh.Tôi cũng thế! giờ đây đã thành một cô bé phổng phao.Dù cả hai đã lớn nhưng trong mắt anh Hai tôi luôn là một con bé lì lợm. Chúng tôi vẫn tranh nhau đồ ăn,cãi nhau chí choé khi tranh luận về một vấn đề nào đó,chẳng khác gì ngày xưa.Cứ mỗi buổi chiều khi mẹ đã chuẩn bị cơm tôi luôn đứng trước nhà gọi anh Hai về ăn cơm.Tôi thích mỗi lần như thế vì lúc đó tôi thoả thích hét toáng lên mà không sợ mẹ mắng.”Anh Hai ơi!về ăn cơm!Anh Hai ơi! về ăn cơm!!”.Khi gọi được vài lần thì anh Hai mới chịu chạy về vì anh vẫn muốn trêu tôi mà!


Vòng thời gian lại tiếp tục quay, đến một ngày anh Hai đã đi đến một nơi thật xa,xa lắm!. Nhớ,nhớ ngày đó-ngày đưa anh Hai về nơi an nghỉ, tôi chẳng còn biết gì!Mắt tôi nhoè đi khóc không thành tiếng,những tiếng nấc xé lòng của mẹ như con dao vô hình đâm vào trái tim tôi. Đau nhói!.Tôi như người mất trí!mà tôi cũng mong mình trở thành người chẳng còn biết gì, để chẳng còn hay biết chuyện gì đang xảy ra với gia đình mình.Nhưng tôi không thể,tôi vẫn phải đối mặt với sự thật này.Tôi muốn khóc ré lên!tôi đau quá! Đau khủng khiếp! đau ở đây này, đau ở trái tim tôi này…………

Thế là anh Hai đã ra đi mãi mãi,chẳng còn ai tranh dành đồ ăn với tôi, chẳng còn ai trêu tức tôi, chẳng còn ai chở tôi dạo chơi trên con đường làng thân thuộc.Mỗi chiều tôi vẫn còn giữ thói quen chạy ra trước ngõ gọi anh hai về ăn cơm.Nhưng vừa cất tiếng, tôi đã bật khóc,nước mắt giàn giụa.Quay vào nhà, nhìn bàn thờ anh tôi lại oà khóc.Sao vậy anh Hai? Sao anh Hai bỏ gia đình mình đi đâu vây anh Hai?.Tôi đã hét lên không biết bao nhiêu lần câu hỏi đó.Nhưng rồi tôi lại tự trả lời an ủi mình,anh Hai lên thiên đuờng rồi!không được khóc nữa.Anh Hai buồn đó!
Mùa đông đến,lạnh lùng và băng giá.Tôi nằm cuộn tròn trong chiếc chăn bông, nhìn ra ngoài cửa sổ nhìn màn mưa giăng phủ.Tôi nhớ anh Hai!.Khi anh còn, mỗi lần mùa đông đến tôi và anh hay xoa hai lòng bàn tay vào nhau rồi đặt lên má để xua đi cái lạnh tê tái. Giờ thì còn mỗi tôi,lạnh quá!.............
Tôi chạy ùa ra ngoài,ngồi trên chiếc xích đu nhỏ.Khóc,khóc một mình!vì tôi sợ mẹ nhìn thấy thì lại khóc theo.Tôi nhìn lên bầu trời thì thầm thật nhỏ: .”Anh Hai ơi!về ăn cơm!Anh Hai ơi! về ăn cơm!!”.Tôi khẽ mỉm cười.Gió đông lại len lỏi ùa về,nhưng giờ thì ấm hơn nhiều rồi vì tôi biết anh Hai đang ngồi bên tôi, sưỏi ấm cho tôi-cho trái tim tôi. Tôi khẽ gọi:”Anh Hai ơi!"
Ai cũng bik khi ta mất đi một người thân là một nỗi buồn vô tận, không có đìu gì có thểdịu xoa được. Nỗi buồn đó sẽ mãi kéo dài, nhưng nó cũng sẽ được nguôi bằng tình cảm của những người xung wanh bạn. Tôi cũng đã trãi wa nỗi buồn đó, nhưng bạn thật sự hạnh phúc hơn tôi nhìu, khi bạn có những kỉ niệm về người đã mất...đểcó thể tìm những kỉ niện, hình ảnh ấy lạihiện về và đó là niềm động viên lớn lao dừng như không có sự chia li nào cả. còn tôi- chẳng có chút kí ức về người... của mình khi tròn một tuổi tôi đã mất đi... vĩnh viễn. Chúc bạn có những niềm vui mới trong cuôc sống-hãy bước khỏi vòng tròn của chình mình vì có rất nhìu người bạn vẫn lun đón chờ và sẽ chia cùng bạn...

https://teena3.forum.st

9ANH TRAI TÔI Empty Re: ANH TRAI TÔI Thu May 06, 2010 3:20 pm

conmuanho_lovely1994tv

avatar
Đang Tập Tành
Đang Tập Tành

Cảm ơn tất cả những chia sẻ của các bạn!.Ngay trong nhũng lúc con người ta cảm thấy đau đớn, mất mác nhất thì những chia sẻ chân thành phần nào xoa dịu được nỗi đau.T đã cảm thấy chới với, mất thăng bằng trong cuộc sống, trong những ngày tháng trải qua chuyện kinh khủng đó.Đã khóc rất nhiều,cảm thấy vô vọng tột đỉnh.Chán ghét, căm thù cuộc sống!khi đã vô tình quay lưng lại với T.Nhưng khi bình tĩnh trở lại T nhận ra rằng còn nhiều, nhiều nữa nỗi đau lớn hơn nỗi đau này.Như nỗi đau của người mẹ mất con mà mẹ T phải trải qua.Biết là đau lắm chứ! nhưng hãy cố gắng mỉm cười với cuộc sống, bước qua những khó khăn. Bạn không có quyền quay lưng lại với cuộc sống chừng nào cuộc sống có lí do để buông tay bạn ra trước.Mỉm cười thật nhiều các bạn nhé!!!

10ANH TRAI TÔI Empty Re: ANH TRAI TÔI Thu May 06, 2010 3:34 pm

x4rap

x4rap
Moderators
Moderators

Bạn hiểu ra đc như zậy là tốt rồi......................

11ANH TRAI TÔI Empty Re: ANH TRAI TÔI Thu May 06, 2010 3:48 pm

yummy_yummy

yummy_yummy
Moderators
Moderators

và cuộc sống này cũn dạy cho ta ............
hãy bik wy' trọng và nâng niu những j` mìn đang có...........đừng để 1 ngày nào đó nó mất đi rui` chợt khóc và hỏi tại sao ..............

http://mp3.zing.vn

12ANH TRAI TÔI Empty Re: ANH TRAI TÔI Thu May 06, 2010 4:19 pm

♥·°¨*¤-:-»°«-♥

♥·°¨*¤-:-»°«-♥
V.I.P MEM
V.I.P MEM

qqqwow sao nhiều bạn mới zay ta? khj đăng bài nhớ xưng tên nha!

http://wonderboy_tk2812@yahoo.com

Sponsored content



Về Đầu Trang  Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết